Cô cảm thấy hôm nay mình ra đường không xem lịch, đến tận buổi trưa khi Thanh Lam mời cô và Quế Chi vào văn phòng, cô vẫn cảm thấy mình xui tận mạng.
Vừa bước chân vào tòa soạn thì gặp Dương, nghe anh ta nói đủ chuyện trên trời dưới đất, còn khuyên cô nên bỏ chồng đi tiếp bước nữa. Vào văn phòng thì phát hiện ra trà và cà phê đều hết cùng lúc, đành phải uống nước lọc, mà bình nước cũng có vấn đề, nên chỉ có thể uống nước bình thường không có nước nóng, vậy mà những chuyện ấy vẫn chưa là gì, khi đối diện với Thanh Lam suốt cả buổi trưa.
Cô vẫn nhớ khi ấy cô và Quế Chi ngồi trước mặt Thanh Lam, dáng vẻ ngoan ngoãn đúng chuẩn của một nhân viên chưa trải sự đời, Thanh Lam vẫn dáng vẻ như bề trên, nhìn hai cô như thể nhìn hai đứa vô tích sự, rồi nói bằng chất giọng đậm vẻ không hài lòng.
“Tháng này mỗi ngày hai em đến đây điểm danh nhận tiền phải không?"
“Hai em đến đây, ăn lương của tòa soạn, thì làm việc phải chú tâm vào. Các em làm nghề nào cũng phải đặt tâm vào mà làm, không lẽ tòa soạn nuôi không các em à? Đây là tòa soạn, không phải nơi từ thiện”.
Thanh Lam càng nói càng nổi giận, gần đây có nhiều chuyện trong tòa soạn, hôm nọ lấy được tin hot, lại bị đính chính, nên chuyện không mấy suông sẻ, mà Thanh Lam làm chức cao hơn Quế Chi và cô, công việc áp lực hơn, thì phải giải tỏa bớt lên người cấp dưới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703460/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.