Bên trong nhà hàng không có mấy thực khách, Trì Tuyết và Kỷ Nhiên đến khá sớm, nên không gian khá yên tĩnh. Có lẽ bây giờ chưa phải giờ cao điểm của khách hàng ở đây. Bàn lẩu cách khá xa nhau, nhưng mỗi bàn không quá lớn, chỉ vừa đủ bốn người ngồi, đồ ăn kèm để nhũng bày trên bàn, Kỷ Nhiên nhúng lần lượt hết, không cần Trì Tuyết đụng tay vào. Đến khi anh làm xong rồi, mới chồng đĩa lại để một bên để có không gian ăn. Trì Tuyết thấy vậy mới cầm chén của anh lấy cho anh ít nước lẩu và mì sợi.
Mì trong quán không phải loại mì bình thường, sợi tròn tròn theo từng khoanh giống mì của Hàn hơn. Trì Tuyết lấy cho Kỷ Nhiên, rồi gắp thêm nấm cho mình. Cả hai mỗi người làm chuyện của mình, lại như đã ngồi cùng bàn cả ngàn lần rồi, ngay cả việc Kỷ Nhiên thêm gia vị, cũng là loại Trì Tuyết thường dùng.
"Sao anh biết em ăn kiểu này?"
"Mỗi lần cho em ăn thứ gì có nước, thường thấy em thêm gia vị vậy".
Trì Tuyết cười híp mắt, cắm cúi ăn nước lẩu ấm nóng, vừa ăn vừa hít hà thưởng thức cái lạnh của chớm đông.
Trì Tuyết ăn một lúc, ánh mắt dừng lại ở bộ vest của Kỷ Nhiên. Anh mặc vest phối với áo hôm nọ Trì Tuyết tặng. Có lẽ Trì Tuyết lơ đãng, nên Kỷ Nhiên mới theo ánh mắt cô nhìn lại, mới thấy cô đang nhìn bộ vest của mình, anh mới hỏi.
"Sao vậy em?"
Trì Tuyết nghe giọng Kỷ Nhiên, mới hoàn hồn lại, ngước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703215/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.