Đến khi Kỷ Nhiên và Trì Tuyết về rồi, ông Nguyên mới cầm rượu Kỷ Nhiên tặng lên lầu. Bà Vân khi ấy đã ở đây, nhìn thấy ông cầm rượu mới không vui.
“Anh lớn tuổi rồi còn uống rượu nữa".
Ông Nguyên nhìn bà Vân, cất rượu lên giá trong phòng, rồi lắc đầu.
“Em không thích thằng Nhiên à?”
Bà Vân bĩu môi, đến gần ông Nguyên ngồi cạnh ông.
“Anh thích là được rồi, sao tự nhiên anh cho nó vào công ty? Ai biết hạng ất ơ ở đâu mà anh cho vào?"
Ông Nguyên nhìn bà Vân, trong lòng không mấy hài lòng.
"Ất ơ cái gì, nó cũng được mà."
Bà Vân càng nghe càng thấy không ổn, nếu ông Nguyễn ghét thì sao cũng được, nhưng ông Nguyên trước mặt thì không một lời khen, sau lưng thì nói cũng được. Bà Vân nghe xong nói vội.
“Vào cái gì mà vào, anh cho nó vào làm gì? Rồi lỡ công ty có gì thì sao?"
Ông Nguyên bấy giờ mới nhìn bà Vân.
"Đàn bà biết cái gì mà nói?"
"Đó cũng là tài sản của em, anh nói em không biết gì là sao?"
Ông Nguyên vốn có tính gia trưởng, bà Vân dịu ngoan thì không sao, bà cãi lời thì ông khó chịu không thôi, gắt gỏng.
“Bây giờ cô được đằng chân lên đằng đầu, lên đầu lên cổ tôi ngồi rồi chứ gì?"
Bà Vân trước giờ có bao giờ bị mắng kiểu này, khó chịu đứng dậy.
“Anh mới là lên đầu lên cổ người khác ấy, công ty có phải của mình anh mà muốn cho ai vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703211/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.