Kỷ Nhiên ngắm một hồi rồi mới tắt đèn trong phòng đi, bật đèn ngủ màu mật ong sắm tối, đến gần cô gái đang nằm trên giường êm. Trì Tuyết ngủ rất thoải mái, nằm xoãi trên giường không chút e dè, chân hơi mở ra, váy tuột trên đùi lộ đôi chân thon thả trắng nõn. 
Kỷ Nhiên nhìn thấy khẽ nuốt nước bọt theo bản năng. Đoạn anh cúi đầu, leo lên giường, nâng cằm Trì Tuyết lên, đặt xuống một nụ hôn. Hàng mi cô khẽ rung động, đột ngột mở mắt ra. 
“Anh làm gì vậy?" 
Kỷ Nhiên lại hôn thêm một chút, tay đã luồn vào trong áo cô, giọng nói như đang ẩn chứa khát vọng mơ hồ nào đó. 
“Phạt em”. 
Kỷ Nhiên hôn rất sâu, Trì Tuyết muốn nói gì cũng không được. Cô um um phản kháng, nhưng đổi lại chỉ là nụ hôn càng sâu lắng đậm đà. Trì Tuyết thở dốc, bởi men say mà cơ thể thêm phần mẫn cảm, chỉ sau một nụ hôn mà hơi thở đã lạc nhịp đâu mất. Thân thể như muốn tan chảy như nến đã đốt lửa lên. 
Kỷ Nhiên càng hôn càng sâu, dìu cô đi vào trong vũ điệu của nụ hôn mượt mà ướt át như lụa, khi ngân khi mút máp, đặt lên từng tấc da thịt trắng nõn của cô những vết đỏ sậm. 
"Trì Tuyết ". 
Giọng anh cứ vang bên tai, hòa với nhịp tim cô đập như trống. 
"Ừ? Em đây." 
Kỷ Nhiên khẽ cười, cắn khẽ môi cô. Đã thấy ánh mắt Trì Tuyết càng thêm mê ly, hơi thở càng thêm gấp gáp. Anh đưa tay luồn vào trong manh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2703199/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.