Hải Đăng nghĩ hôm nay mình điên rồi.
Mới sáng ra đã theo lời anh đến báo cáo lịch trình ngày hai bữa của Trì Tuyết , báo cũng thôi đi, còn báo luôn chuyện hai cô gặp Quyên và Thanh Lam trong quán café, thậm chí còn nói Trì Tuyết có vẻ hồn xiêu phách lạc, không biết Quyên đã nói gì với Trì Tuyết .
Kỷ Nhiên ban đầu còn ổn, nghe lịch trình của Trì Tuyết chỉ gật đầu cho có. Vậy mà khi nghe đến chuyện Trì Tuyết thơ thẩn đi về, lại điên lên đứng phắt dậy khỏi giường.
“Tôi phải đến tìm Trì Tuyết ".
Mấy ai bình thường khi yêu, Hải Đăng đè Kỷ Nhiên xuống giường, khuyên bảo hết sức chân thành.
“Anh lạy cậu, cậu đang bệnh đấy! Có chuyện gì cứ gọi điện nhắn tin là được, cậu ăn đạn xong vẫn còn sống là may rồi, bây giờ chưa khỏi đi đâu mà đi".
Kỷ Nhiên lấy điện thoại ra ấn số, vẫn là tín hiệu chặn số từ đầu dây. Kỷ Nhiên gọi đến cuộc thứ mười mới mượn điện thoại của Hải Đăng gọi cho Trì Tuyết , vậy mà Trì Tuyết nhấc máy ngay.
"Alo, anh gọi sớm vậy?"
"Trì Tuyết , là anh".
Kỷ Nhiên nói, Trì Tuyết có vẻ hơi bất ngờ.
“Anh nghỉ đi cho khỏe".
Trì Tuyết nói xong đã dập máy, Kỷ Nhiên gọi lại, thấy cô tắt máy luôn không gọi được nữa. Anh đưa điện thoại cho Hải Đăng, nhổ hết ống truyền dịch xuống giường. Hải Đăng thấy vậy chạy đến ôm anh.
“Điên á? Nằm xuống nghỉ ngơi đi!"
Kỷ Nhiên gạt Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2702736/chuong-163.html