Quế Chi tìm thấy Layla trong phòng vệ sinh, Quế Chi nhìn vẻ mặt hơi đờ đẫn của Layla, chợt nghĩ Layla không khóc còn khó coi hơn cả khóc đến tối mặt như Quế Chi. Layla thoáng nhìn Quế Chi, dường như không ngờ Quế Chi sẽ đi tìm mình, cô và Quế Chi mới gặp, họ chưa quen thân đến độ này.
"Em theo chị làm gì?"
Quế Chi không nói gì, đưa khăn mặt cho cô. Layla nhận lấy, lặng lẽ lau mặt vừa vốc nước của mình thấm hết nước còn sót lại. Lau xong rồi, mới nhận ra Quế Chi vẫn còn đứng chờ mình. Layla mỉm cười áy náy, “Ha, ngại quá. Anh ấy như vậy suốt, em đừng thấy lạ".
"..."
Quế Chi muốn quỳ bái Layla luôn. Quế Chi quên mất, mình khi đối diện với chú mình cũng chẳng hơn Layla là mấy. Layla hít sâu, đi sang nhéo má Quế Chi.
“Sao em lại đáng yêu thế nhỉ, nếu chị là đàn ông cũng sẽ thích em."
“Em không ngại chơi les đâu."
“.” Layla bật cười, Quế Chi nghĩ gì đến cạnh Layla, vươn tay ôm lấy cô.
“Chị đừng buồn, em biết chị không cố ý".
Đây là câu an ủi, nhưng Layla nghe thấy chỉ thấy xót xa. Hải Đăng bên cạnh cô lâu như vậy, có thể quy chụp cho cô chơi xấu Quế Chi. Layla thở dài một hơi, "Được rồi, chị sắp cong thật rồi đấy".
"Em hiểu mà"
Layla nhìn Quế Chi, sâu trong ánh mắt Quế Chi có một thứ cảm tình tương tự, Layla hơi nhói lòng. "Em biết gì cơ?"
"Em biết cả mà".
Layla cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2702722/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.