Quế Chỉ có hẹn với Trì Tuyết, buổi tối lái xe đưa Huỳnh Bảo về nhà ông James. Quế Chi trước khi về nước đã hẹn bác sĩ riêng mỗi ngày hai lần gọi video báo cho cô tình hình của ông, nhưng cô vẫn không ngừng lo lắng, có cảm giác sẽ có chuyện gì đó xảy ra. Huỳnh Bảo ngồi cạnh mami, chốc chốc liếc sang không dám động đậy gì. Quế Chi nghe điện thoại xong, tập trung vào lái xe. Huỳnh Bảo từ nhỏ ở nước ngoài, nhìn đâu cũng thấy lạ. Ven đường có bán mấy quầy ăn nhanh, than hồng thịt nướng, Huỳnh Bảo liếc sang Quế Chi.
"Mami, đó là gì vậy?"
Quế Chi liếc ra, trên bếp lửa có nướng ngô, còn thêm một ít khoai nướng.
"Khoai lang đó con".
"Khoai lang là gì? Mami, con muốn ăn".
Quế Chi lắc đầu, Huỳnh Bảo ít khi vòi vĩnh cô điều gì, nên mỗi lần thằng bê nói muốn ăn, Quế Chi không tài nào nói không. Cô đưa xe vào vệ đường, dặn Huỳnh Bảo. "Mami xuống mua cho con, con ngồi yên đây đợi mami, không được chạy lung tung. Biết chưa?”
Huỳnh Bảo đưa tay trái lên làm động tác chào cờ, Quế Chi cười khanh khách xuống xe chạy về gánh hàng rong. Khoai lang vừa nướng, mùi hương đi đâu cũng thấy nhớ. Trì Tuyết từng nói, Quế Chi thích chẳng giống ai, cô ấy lại không biết, Quế Chi thích khoai, vì chỉ khi cô muốn ăn, người ấy không quản gió mưa đi mua cho cô mà thôi.
Quế Chi ngồi xuống lựa, chẳng mấy chốc thanh toán về xe. Vừa về đến xe, Quế Chi sững người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-thieu-phu-nhan-cho-ngai-vao-danh-sach-den-roi/2699349/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.