Diệp Tử Nam và Tô Dương vội vàng chạy tới, ổ khóa trên cửa rõ ràng có dấu vết động qua, chạm nhẹ vào là mở ra được.
Bật đèn lên, cả phòng bừa bộn. Tô Dương đi phía sau Diệp Tử Nam sợ hãi kêu lên một tiếng.
Xem ra kẻ trộm đã rời đi.
Diệp Tử Nam đi đến trước cửa phòng ngủ nhìn thoáng qua, mới thở phào nhẹnhõm, tỉ mỉ kiểm tra từ trong ra ngoài một lần lại một lần, sau đó mớiđi trở lại trước cửa phòng ngủ.
Anh nói một câu vào điện thoại, "Đi ra đi, mở cửa ra, không có việc gì rồi."
Túc Kỳ nằm sấp dưới gầm giường, liên tiếp nghe giọng Diệp Tử Nam, trong lòng không hề sợ hãi nữa, rất nhanh anh sẽ đến.
Cô không biết kẻ trộm đi từ lúc nào, d!d!l!q!d0n tất cả lực chú ý của côđều tập trung vào tiếng động trong điện thoại. Anh không ngừng nóichuyện với cô, nhưng không cho phép cô lên tiếng, anh nói gì cô hoàntoàn không để trong lòng, chỉ cảm thấy an tâm.
Thì ra sức ảnh hưởng của người đàn ông này với cô còn xa hơn so với những gì cô tưởng tưởng.
Tô Dương đổi chén nước ấm từ phòng bếp đi ra, đặt trước mặt Túc Kỳ, trong lòng cảm thấy hai người này thật là có ý tứ.
Một phút trước một người vô cùng lo lắng vội vã chạy qua chỗ này, một người tình cảm dịu dàng khóc sướt mướt, bây giờ không có việc gì, lại bỗngnhiên trở mặt, một người đen mặt giọng điệu quở mắng ác liệt, một ngườicúi đầu bướng bỉnh không nói lời nào.
Diệp Tử Nam lười biếng tựavào tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-that-cay-lim-co-the-dua/1542578/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.