Túc Kỳ hạ quyết tâm chơi xỏ lá, "Anh đã đồng ý với ông ngoại, chúng ta sẽ tốt."
"Ly hôn, em và tôi cũng sẽ không có gì không tốt, có lẽ, còn tốt hơn so với bây giờ."
Dường như Diệp Tử Nam nhìn ra tâm tư của cô, cũng bắt đầu cố ý xuyên tạc.
Túc Kỳ xoay người mở hộp giữ nhiệt, "Nhân lúc cháo còn nóng thì ăn đi, một lát nữa nguội mất."
"Nếu em không có ý kiến gì, thì nói yêu cầu của em đi."
Túc Kỳ xoay người nhìn anh, "Anh gấp gáp như vậy sao?"
Diệp Tử Nam nhắm mắt lần nữa, dùng im lặng trả lời cô.
Đúng lúc mặt trời chiều ngã về tây, lqd0n màu đỏ chiều tà treo ở chân trời,ánh mặt trời xuyên qua cửa kính vào tận trong phòng bệnh, chiếu trênmặt, trên người Diệp Tử Nam.
Có lẽ gần đây anh mới cắt tóc, cả khuôn mặt càng thêm góc cạnh rõ ràng, gầy yếu và trắng bệch.
Ở tình huống cố gắng xoay chuyển tình thế kia, Đông Sơn tái khởi (đợi thời cơ trở lại),chắc thức đêm không ít.
Nghĩ tới đây bỗng nhiên Túc Kỳ rất đau lòng cũng rất khổ sở.
Đau lòng vì anh vất vả, khổ sở vì đây là toàn bộ do cô mà ra, khổ sở vì trong những ngày đêm đó cô không thể ở bên cạnh anh.
Diệp Tử Nam, rất xin lỗi.
Túc Kỳ hít một hơi thật sâu, đè nén nước mắt, "Anh còn đau hay không?"
Cô im lặng rất lâu, Diệp Tử Nam nghĩ rằng cô đã sớm rời đi, ai ngờ bỗng nhiên lên tiếng.
Túc Kỳ biết anh sẽ không để ý tới cô.
Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-that-cay-lim-co-the-dua/1542573/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.