Diệp Tử Nam liếc nhìn thời gian, đã đến giờ đi đón Tần Tuyết Tùng, anh ấn cái nút dưới chỗ ngồi, cả phòng chiếu phim sáng rực lên trong nháy mắt, anh nghiêng người nhẹ nhàng vỗ vỗ Túc Kỳ, "Đừng ngủ nữa, mau dậy đi."
Túc Kỳ chỉ cảm thấy giấc ngủ này có cảm giác rất thoải mái, rất an ổn, lâu lắm rồi không có cảm giác như thế.
Khi đó cô và Thẩm Ngôn Lỗi cùng đi thư viện tự học, thích nhất là ngồi trước cửa sổ chỗ mà mặt trời có thể rọi đến, mỗi lần Thẩm Ngôn Lỗi đều đến chiếm hai chỗ trước một ngày, mỗi lần cô học được một nửa là dựa vào người Thẩm Ngôn Lỗi ngủ thiếp đi. Ánh sáng mặt trời rọi lên người, ấm áp, rất dễ chịu.
Cô tuyệt đối không nghĩ tới, mơ mơ màng màng thuận thế cũng ngủ được trên người Diệp Tử Nam, ôm eo anh, tựa vào ngực anh, ồm ồm nói, "Đừng quấy rầy, để em ngủ một lát mà, Ngôn Lỗi."
Diệp Tử Nam nhìn cô gái dính vào trên người anh, gầy yếu như vậy, làm cho anh nhịn không được muốn ôm cô.
Ngôn Lỗi, Thẩm Ngôn Lỗi. Anh còn nhớ rõ ngày đó Thẩm Ngỗn Lỗi vẻ mặt cưng chiều mặt mày tươi cười trong bữa tiệc đính hôn nhàn nhạt không tình nguyện, nhưng là người này vẫn từ bỏ cô, làm cô tổn thương.
Tình cảm của bọn họ rốt cuộc sâu bao nhiêu, đến nỗi tới giờ khi cô đang ngủ vẫn kêu tên của hắn? Đến nỗi sau khi tổn thương cô mà cô đối với hắn vẫn nhớ mãi không quên?
Anh họ nhẹ một tiếng, mặc cho Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-that-cay-lim-co-the-dua/1542547/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.