Chờ lúc cô tỉnh lại, một bên giường đã trống không. Cô cảm thấy rất mệt, cô biết mình nằm mơ, nhưng lại không nhớ rõ là mơ thấy gì, chỉ cảm thấy cả người không còn sức lực. Cầm lấy điện thoại nhìn thời gian, lập tức vén chăn lên chạy như bay vào phòng tắm, rửa mặt mặc quần áo sau đó chạy vội đến trường học.
Đợi đến lúc thở hổn hển ngồi trong phòng làm việc, vừa đúng giờ làm. Trần Tư Giai đạp bàn một cái, ngồi trên ghế tựa xoay xoay tới trước mặt cô, vừa cười vừa nháy mắt với cô.
Túc Kỳ sửa sang lại cái bàn, cũng không nhìn cô ấy, mở miệng trước, "Đừng có đoán mò, cái gì cũng chưa xảy ra, chỉ là sáng nay tớ dậy muộn mà thôi."
Chuyện này dường như đúng ý của Trần Tư Giai, "Vậy tại sao lại dậy muộn chứ?"
"Bởi vì đêm qua ngủ muộn."
"Vì sao đêm qua lại ngủ muộn? Có phải hay không tiến hành công việc vận động nào đó?"
"Đầu óc của cậu có thể không đen tối như thế được không? Tớ quên đặt đồng hồ báo thức, lúc Diệp Tử Nam đi làm lại không gọi tớ."
"Vì sao anh ấy lại không gọi cậu? Chẳng phải mỗi sáng anh ấy đều muốn ăn điểm tâm do cậu làm sao, hôm nay sao khác thường như thế, có phải thương cậu tối qua mệt quá không?"
"Cậu là đang 'mười vạn câu hỏi vì sao' à? Không nên nhiều chuyện như thế! Mau chuẩn bị một chút đi, cuộc thi sắp bắt đầu, chúng ta phải tới địa điểm thi nữa."
Trần Tư Giai nhìn thời gian, đứng lên, "Được, trước tiên tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-that-cay-lim-co-the-dua/1542537/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.