Trong phòng khách, bầu không khí giữa Tô Hướng Vãn và Khương Quảng Duy tính ra lại hài hoà.
"Đã lâu không gặp". Không nghĩ tới người này lại có thể nhẫn nhịn như thế khi gặp mình, Khương Quảng Duy lên tiếng trước, ánh mắt nhìn nàng mang theo chút đánh giá thưởng thức.
Trong ấn tượng của hắn, Tô Hướng Vãn vốn là một thiếu nữ chưa trưởng thành, tuy lúc nàng du học từ Mỹ về đã hơn hai mươi tuổi, nhưng trên người nàng tràn đầy hơi thở thanh xuân làm cho hắn cảm thấy nàng vẫn còn rất non. Mà nay ngồi đối diện hắn lại là một cô nàng dáng vẻ điềm đạm độc lập, hiển nhiên nàng đã không còn là Tô Hướng Vãn trong trí nhớ cũ xưa của hắn nữa.
Sắc mặt Tô Hướng Vãn thật khiến người ta khó nắm bắt cảm xúc, nàng chỉ lẳng lặng nhìn Khương Quảng Duy, giờ khắc này nàng chợt nhận ra phẫn hận trong lòng nàng dường như đã không còn đặc quánh như trước kia, cái loại cảm giác cảnh còn người mất làm cho nàng nháy mắt thất thần, hình ảnh chị gái cuồn cuộn ào về khiến lòng nàng nhói đau.
Thấy nàng không nói lời nào, Khương Quảng Duy cũng trầm mặc, thật lâu sau mới mở túi văn kiện bên người lấy ra tờ chi phiếu cùng cây bút máy tinh xảo đặt lên bàn, đẩy tới trước mặt Tô Hướng Vãn.
Tô Hướng Vãn khôi phục tinh thần, nhìn chằm chằm thứ hắn vừa đưa ra, rồi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn như chờ hắn nói tiếp.
"Coi như là đền bù chi phí cô đã bỏ ra nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-truy-duoi-tinh-yeu-ba-muoi-nghin-feet/3102410/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.