Công việc trước đây mà Dương Hạo sắp xếp cũng không quá vất vả, chăm sóc ba con bò trong đội, đồ ăn trong mỗi bữa cơm cũng giống của ông nội Tần, một chiếc bánh cám bắp cải trộn rau khô to cỡ nắm tay trẻ em.
Khi đó, Tần Vãn nhớ chính mình đã cố ý thúc giục cây ăn quả phát triển, kết quả ông nội thà chịu đói chứ nhất quyết không ăn, còn dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn cô, sau vài lần thử, cô cũng dần quen với mùi vị của bánh cám trộn rau khô, mặc dù mỗi lần như vậy, cổ họng đều bị đau do nuốt phải trấu lẫn trong cám.
Tâm trạng Ngưu Thiên Phương rất tốt, thậm chí lúc rửa bát bà ta còn nhỏ giọng hát.
Sau một hồi bận bịu, Tần Vãn đi theo Ngưu Thiên Phương cùng rời khỏi nhà.
Đến nơi, Ngưu Thiên Phương quen cửa quen nẻo mà tìm đội trưởng, tươi cười đi đến kéo tay áo anh ta: "Đội trưởng, thím đến tìm cháu, hôm qua cháu có nói hôm nay là ngày con bé bắt đầu làm công, cháu coi thím đã đưa con bé đến đây, cháu xem rồi thu xếp công việc cho con bé được không?"
Dương Hạo cúi đầu nhìn bàn tay đang túm chặt lấy tay áo mình, thật muốn nói bà ấy nhẹ tay một chút, kéo mạnh thêm chút nữa là rách đấy! Thời buổi này kiếm được một bộ quần áo tươm tất như này cũng không dễ.
"Công việc ban đầu của cháu đã được con gái nhà họ Triệu đảm nhiệm, hiện tại cứ đi thu hoạch bắp cùng người lớn trước đã." Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-thap-nien-60/3319937/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.