Đêm. Một toà thành to lớn mà trống trải đứng sừng sững bên vách núi đen. Xung quanh sương mù dày đặc, gió lớn gào thét từng hồi. Sắc trời âm trầm. Mặt trăng bị mây đen che lấp, chỉ có chút ánh sáng từ trên trút xuống, đem thiên địa nhuộm một màu hoang vắng âm hàn.
Hoa hồng trong vườn đỏ tươi ướt át. Dưới ánh trăng, hết thảy bị che lấp mờ ảo. Trừ bỏ hoa hồng, cùng vị huyết tộc yêu dị hơn hoa kia.
"Tường Vy, chào buổi tối~"
Gia Hân khoé miệng gợi lên một mạt kiều mị cười, tay lắc lư ly rượu vang đỏ thẫm, tự nhiên tiêu sái tiến lại gần. Tường Vy mặc váy dài viền hoa retro, thân hình có vẻ mảnh mai cô độc. Cô đưa lưng về phía cậu, rũ mắt ngắm nhìn biển hoa.
Cậu cũng không để ý cô thái độ. Thân thể lơ đãng xẹt qua cánh tay cô, lập tức nhận thấy cô cứng đờ, như gặp phải rắn rết lùi về phía sau. Tốt tốt, cái váy kia quá bự, cậu đứng cạnh bên thiệt khó khăn mà người ta đã hảo ý dịch ra rồi. Gia Hân cười càng thêm bừa bãi. Ân, đây là thói quen của nguyên chủ a.
"Rất đẹp phải không?"
Nghe cậu than thở, Tường Vy cười lạnh. Ngữ khí đối chọi châm chọc.
"Dùng máu thịt nuôi dưỡng hoa hồng. Đẹp!! Đẹp đến thối nát."
Sau đó xoay người, nhanh chóng rời đi. Để lại Gia Hân đứng góc bàng hoàng. Quên a quên. Đây là thói "tiết kiệm" của nguyên chủ. Máu rút sạch rồi thì đem thi thể bón phân. Từng đợt sởn gai ốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3610915/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.