"Ngọc?"
Chu Gia Thành mừng rỡ quay mặt lại. Nhìn thấy bà. Tuy hơn hai mươi năm trôi qua, bà đã không còn xinh đẹp trẻ trung giống như hình ảnh trong đống ký ức vụn vặt của ông. Nhưng một câu nói thôi, ông biết mình đã tìm đúng người. Khó tin xen lẫn hạnh phúc làm bước chân ông chần chừ.
"Th..ành... Không, ngài nhận lầm người rồi."
_____
Khi Gia Hân đến khách sạn, ngạc nhiên nhìn người bố nổi tiếng là tảng băng lạnh lẽo ngàn năm không đổi của mình đang tuyệt vọng quỳ gối trước... mẹ Khắc Dương? Hai người thoạt như cãi vã, sau đó bác gái bỏ chạy, vội vã bắt taxi lập tức dời đi. Ông cũng hốt hoảng cho người mang xe tới định đuổi theo.
"Khoan đã bố!! Có chuyện gì vậy?"
Chu Gia Thành không tính mất thời gian dây dưa với cậu, ông nhấn ga xe.
"Ta phải tìm cô ấy."
"Cô ấy? Nếu là bác gái vừa rồi thì con có biết. Nhưng trước hết nói cho con biết chuyện là thế nào?"
Khủng khoảng nhìn chiếc taxi kia hoà vào làn xe cộ rồi biến mất. Chu Gia Thành mệt mỏi thở dài, gục đầu xuống vô lăng.
"Đó là một câu chuyện cũ."
_____
Hơn hai mươi trước. Chu Gia Thành trên đường đi công tác thì gặp tai nạn xe. Thật ra là một đối thủ trên thương trường bị công ty ông chèn ép đến phá sản, nuôi thù trà trộn làm tài xế. Ông bị gài uống thuốc mê rồi chở tới một vùng ngoại ô, tên điên kia vốn không còn ý chí sống, tẩm xăng tự thiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3610904/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.