"Hội trưởng~"
Lan Anh vẫn giữ nguyên tư thế ngã ngồi trên đất ăn vạ, chân bị xước một mảng đỏ, còn dính đất cát. Khuôn mặt mang theo tín nhiệm, yếu đuối khiến tim cậu run lên. Moá nó, đừng nói lần đầu gặp nhau đã nóng bỏng đến mức cường bạo nhé.
"Anh phải giúp em, hắn đẩy ngã em mà không xin lỗi một câu đoàng hoàng."
"..."
Trước tiên nâng người đẹp dậy, cẩn thận dùng khăn tay rũ qua bụi bẩn trên người cô, Gia Hân mới quay ra nhìn nam chính.
Từ đầu tới cuối hắn vẫn im lặng. Hắn đang cược, liệu cậu có nhận ra mình. Khi ở nhà và trường, vẻ ngoài của hắn hoàn toàn khác nhau, có thể coi như hoàng tử với ăn mày. Trong lòng bỗng có chút khẩn trương, từ khi cậu xuất hiện liền câu mất tâm của hắn, một giây một khắc trí não đều kêu gào một cái tên. Lâu nay hắn với mọi thứ đều lãnh đạm, khi gặp cậu mới biết cái gì là chiếm hữu, nhung nhớ, khát khao. Ngỡ như, bản thân sinh ra là để gặp cậu.
"Bạn học này, dù cố tình hay vô ý, cũng nên nâng cô ấy dậy trước, nói xin lỗi khó khăn lắm sao? "
Một thùng nước lạnh ập vào mặt hắn.
"Tôi nghĩ việc này không cho qua được, theo tôi lên văn phòng hội trưởng."
Cậu thế nhưng không nhớ...
Gia Hân lạnh lùng đứng đối diện hắn đề nghị. Tên này giả trang, cậu cũng diễn theo thôi. Khi nam chính đóng vai một nam sinh bình thường, thêm vào nữ chính không cứu hắn và cậu theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3599887/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.