Bữa tiệc chỉ toàn anh em trong bang phái, không hề xa hoa hay giả dối. Mọi người đối xử với nhau bằng tình nghĩa, chân thành. Nhìn lên ghế chủ toạ, Mạnh Phong vì Gia Hân mà bóc vỏ tôm, săn sóc từng chút một. Hai người đàn ông bên nhau, nhưng hài hoà đến lạ.
Bầu không khí vui tươi này đều được chụp lại. Sau này sẽ trở thành những hình ảnh vô giá.
Giúp cậu ăn hết bát cơm đầy, hắn mới hài lòng quay sang bên cạnh nâng chén cùng mọi người. Niềm vui tràn ngập trong lòng hắn, vì sự nghiệp thành công, vì người hắn thương rốt cuộc cũng mở lòng.
Đúng lúc này, Gia Hân nhìn thấy trong đám người có một đạo ánh sáng lướt qua, lập tức nghe được đàn em hô to.
"Bang chủ! Cẩn thận!"
Mạnh Phong chưa kịp phản ứng lại, đã thấy thân ảnh gầy yếu nhào lên chắn trước mình, mái tóc đen mềm mại xẹt qua cằm.
Đồng tử hắn co rút, ôm lấy cậu đang ngã xuống. Nhưng bàn tay vừa chạm đến thân thể cậu, liền cảm nhận được một mảng ẩm ướt và ấm nóng. Nhìn lại, là máu đỏ tươi tuôn ra.
"Đại ca. Mau đưa phó bang tới bệnh viện."
Thanh âm nôn nóng truyền tới làm đại não trống rỗng của hắn hoạt động lại.
Tay hắn run rẩy che lại vết đạn bắn, muốn ngăn dòng máu lại. Nhưng, vết thương sâu hoắm nằm trên ngực trái, nơi yếu ớt nhất của sinh mệnh.
Hắn mất khống chế ôm chặt lấy cậu, chạy thật nhanh. Thân thể trong lòng đang từ từ lạnh đi, không còn độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-quay-nat-ngon-tinh/3599883/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.