Mùa xuân đến, thời tiết thượng kinh dần ấm áp hơn. 
Mái ngói đen phía trên phủ thừa tướng được ánh sáng mặt trời đầu xuân chiếu vào, như viên ngọc quý đen bóng. 
Các hạt giống dùng hết sức ngoi lên khỏi bùn đất, hướng về phía ánh mặt trời. 
Lại qua một thời gian, chạc cây xanh non được mưa phùn tưới táp, liền chuyển mình hóa thành hoa đào diễm lệ, hoa lê trắng muốt. Cả vườn hoa cảnh sắc tươi đẹp, hương hoa tươi mát. 
Quốc Tử Học cho học sinh mười ngày nghỉ xuân, Bùi Diên khó có dịp không lười biếng nghỉ ngơi trong phủ thừa tướng, mà lại liều mạng luyện vũ kỹ. 
Ban thị và Bùi Hao đều cảm thấy kinh ngạc, rốt cuộc trong ấn tượng của bọn họ, nàng là một đứa bé yếu ớt có chút lười biếng. Hiện giờ đột nhiên cần cù, làm họ không quen lắm. 
Thân thể hoàng đế đã khôi phục khỏe mạnh, đã lâu trong cung chưa tổ chức đại yến, liền nhân ngày cốc vũ, mở yến tiệc ngày xuân, mời vương hầu và các trọng thần đương triều tới tham gia. 
Hôm đó, Bùi Diên không chỉ tham gia, mà còn muốn múa một điệu Đôn Hoàng trong bữa tiệc. 
Lúc Bùi hoàng hậu ở tuổi Bùi Diên, cũng là một nữ tử múa đẹp. 
Bà thích nhất là điệu múa Đôn Hoàng của Tây Lương, lúc trước còn có thể thực hiện dáng múa cực kỳ khó khăn, đứng vững bằng một chân trên mâm ngọc, gảy đàn tỳ bà. 
Sau này tuổi tác lớn dần, bà chỉ có thể từ bỏ sở thích. Từ nhỏ Bùi Diên đã bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-phien-vuong-benh-kieu-sung-the/3390245/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.