Đại Lương vào mùa đông, thời điểm này những năm trước, đế đô thượng kinh đã có những trận tuyết lớn. 
Nhưng mùa đông năm nay, bên trong thành lại không thấy mưa tuyết, trái lại, gió từ biên giới phía Bắc thổi tới càng mãnh liệt, hung ác. 
Mỗi khi đêm khuya yên tĩnh, Bùi Diên luôn bị tiếng gió gào thét quấy rầy không thể ngủ được. 
Đã là giờ Thìn, bình nước nóng để ủ ấm chăn đã sớm lạnh ngắt. 
Bùi Diên biết đã đến lúc phải dậy, nhưng trời đông giá rét, tuy ý thức đã tỉnh táo, nàng vẫn không muốn chui ra khỏi chiếc chăn ấm áp. 
Bùi Diên híp mắt, muốn lười biếng thêm chốc lát. Mí mắt cứ dính vào nhau, chỉ sau vài giây, nàng lại thiếp đi lần hai. 
Bên ngoài chiếc giường làm bằng gỗ đồi mồi, hai thị nữ nhỏ búi tóc kiểu song nha kế*, dò đầu qua bức mành giường, trông mong tiểu thư Bùi Diên nhà mình thức dậy. 
* Song nha kế: 
Hai tiểu thị nữ, một người là Thải Liên, một người là Thải Bình. 
Hai người thấy thế, liếc mắt nhìn nhau một cái, đều không biết làm sao. 
Thải Liên cảm thấy canh giờ đã muộn, đứng cách rèm giường, nhỏ giọng thì thào: “Tiểu thư, ngài nên dậy thôi.” 
“Ừm ah ~” 
Bùi Diên mềm mại đáp lại Thải Liên một tiếng, thân thể bé nhỏ gian nan động dậy vài cái, hai thị nữ nhỏ thấy vậy, thở phào một ngụm. 
Chắc là tiểu thư sắp đứng dậy. 
Nhưng một lúc lâu sau, lại thấy Bùi Diên vẫn nằm trên giường, không động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-phien-vuong-benh-kieu-sung-the/3390229/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.