Công chúa vì cái miệng đập xuống đất bị thương mà ba ngày không ăn được (nhiều) cơm. Đám hạ nhân trong phủ Tướng quân sốt ruột gần chết, chỉ lo Tướng quân sẽ trách tội xuống. 
Nhưng là mấy ngày nay tâm tình Tướng quân hình như không tệ. 
Nhìn Ôn Ngọc ngay cả nói chuyện cũng khó khăn, ăn uống liền có điểm khống chế. Buổi tối lại ngoan ngoãn ở yên trong phòng, không nháo nhào đòi đi kỹ viện. Loại lo lắng cùng nôn nóng không tên trong lòng kia Ngôn Vọng cũng đều là cất đi. 
Mà cùng ngày hôm đó, Thừa tướng Úy Nhất bất ngờ được Hoàng đế ban hôn. 
Ôn Ngọc nghe tin Thừa tướng được ban hôn, cơ hồ là từ trên giường nhảy dựng lên. Tiểu Tây Bì nằm ngủ bên cạnh bị y dọa đến sợ hãi, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Ngôn Vọng, liền cúi đầu, phẩy phẩy lỗ tai nằm xuống. 
"Nói mau nói mau, Hoàng huynh là có biểu tình gì?" Ôn Ngọc cả người đều như phóng lên thân Ngôn Vọng. Khuôn miệng vẫn còn hơi sưng đỏ, càng thêm tô điểm cho khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp. 
"Cùng thường ngày không có gì khác nhau." Ngôn Vọng nỗ lực không nhìn lên môi Ôn Ngọc. 
"Úy Nhất thì sao? Úy Nhất thì sao? Không phải mới khỏi bệnh à? Làm sao lại bị Hoàng huynh ngược..." Ôn Ngọc suy nghĩ một chút, nhanh đi tới bên bàn, cúi đầu lo viết cái gì. 
Ngôn Vọng nhìn y, nói: "Không sao cả, chỉ đơn giản tạ ân, sau đó trở về chuẩn bị cho hôn sự." 
"...Thật là, nếu ta là y đại khái đã sớm bị Hoàng huynh không có lương tâm kia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-nuoi-day-tre-cua-cong-chua-va-pho-ma/169959/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.