Qua hết Xuân tiết, khí trời lạnh đến lợi hại. Kinh thành lại rơi thêm mấy trận tuyết, cũng may Ôn Ngọc dạo gần đây luôn đặt sự chú ý lên thân Tiểu Vọng Vọng, không có nháo đòi ra ngoài nghịch tuyết. 
Ngày đầu năm, Công chúa cùng Phò mã tiến cung yết kiến Hoàng đế, cung chúc tân niên, là điềm tốt lành. 
Lần đầu hồi cung sau khi xuất giá, Ôn Ngọc nhìn thấy nam nhân ngồi tại trên long ỷ, thật xa cách cũng thật lẻ loi, trong lòng y đối với người này, qua nhiều năm như vậy vẫn chỉ tồn tại hai chữ "Thương hại". 
Ngôn Vọng ngồi ở bên cạnh Ôn Ngọc, luôn duy trì khí thế uy nghiêm của một Đại tướng quân. Nghe Hoàng đế không chút cảm tình nói lời sáo rỗng ngợi khen đôi tân nhân bọn họ, hiển nhiên phải đứng dậy kính rượu, tạ Hoàng thượng đã tán thưởng. 
Tuy là gia yến (tiệc của gia đình),thế nhưng lễ nghi quy củ phồn vinh phức tạp. Ôn Ngọc thật nghiêm túc nhẫn nhịn bảo vệ phép tắc. Cuối cùng nghe được Hoàng huynh đối Ngôn Vọng tán thưởng: "Bát muội sau khi được gả vào phủ Tướng quân quả nhiên thay đổi rất nhiều, trước kia ở tại trong cung còn thiếu phép tắc như vậy. Trẫm cũng nghe nói dân gian đối với đoạn giai thoại của Ngôn Tướng quân cùng Ôn Ngọc Công chúa thập phần ca ngợi. Quả nhiên trẫm đã phó thác tiểu muội cho đúng người." 
Ôn Ngọc trước sau chỉ mím môi cười, cũng không dám ăn quá nhiều thức ăn. Nghe Hoàng đế nói vậy, càng thêm cúi đầu ngượng ngùng. Cũng không biết vẻ mặt của Ngôn Vọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-nuoi-day-tre-cua-cong-chua-va-pho-ma/169956/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.