Ôn Ngọc tiến đến gần. Vẻ mặt vốn dĩ cứng ngắc, lúc này đều buông lỏng... 
"Tất cả động vật đều bị bỏ thuốc, ta cũng vậy, ngủ thẳng tới trưa tỉnh dậy mới phát hiện Tiểu Vọng Vọng cùng Tam nhi không thấy đâu. Có người vào ôm hài tử đi, ta cũng không biết." 
Biểu tình của Ngôn Vọng rất khó coi, cũng thực khủng bố, là vẻ mặt tràn đầy lo lắng cùng phẫn nộ của một phụ thân vừa đánh mất hài tử. Mà lúc này ánh mắt hắn nhìn về phía Ôn Ngọc, chính là tám phần không tin tưởng. 
Tay hắn đang run lên, Ôn Ngọc nghĩ có lẽ giây tiếp theo Ngôn Vọng sẽ đánh y. 
Dù sao thì, hài tử cũng là dưới mí mắt Ôn Ngọc mà mất tích... 
Ngôn vọng vẫn siết chặt nắm đấm. Buông hài tử đang mặc y phục của Ngôn Giác xuống: "Đây là ai?" 
"Cháu gái của lão Lâm làm vườn. Mặc kệ là ai đã mang Tam nhi đi, trong phủ Tướng quân, nhất định phải có Quận chúa." Vẻ mặt trấn định của Ôn Ngọc sớm đã sụp đổ, lúc này cúi thấp đầu, ánh mặt ngập tràn hoảng loạn: "Biết rõ động tĩnh trong phủ Tướng quân, cũng biết ngươi sẽ không bị thuốc ảnh hưởng, chọn thời gian ngươi vắng mặt ra tay, còn có khả năng ôm hài tử đi lại tự nhiên trong phủ Tướng quân..." 
Ngôn Vọng nhìn thần sắc của Ôn Ngọc, xem ra vẻ mặt lãnh đạm khi nãy đều là ngụy trang, hiện tại lo lắng cùng sợ hãi mới là thật. 
"Ngươi cho rằng là người trong phủ Tướng quân làm?" Tâm can Ngôn Vọng rất loạn. Nhưng là nhìn thấy thân thể Ôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-nuoi-day-tre-cua-cong-chua-va-pho-ma/1660797/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.