Cái gọi là đi du ngoạn, Thái tử gặm Tam nhi hồi lâu, bất quá cũng chỉ là một tiết mục không lớn không nhỏ xen giữa. 
Nhưng rối rắm trong lòng Ngôn Vọng cùng Ôn Ngọc cũng không tiện phát tác trước mặt Hoàng đế. Còn vui tươi hớn hở phụ họa: "Thái tử và Quận chúa...Tình cảm tốt quá." 
Sau đó còn hướng Tư Đồ Kỳ giả mù sa mưa cười... 
Tư Đồ Kỳ ban đầu cũng không hiểu đi dã ngoại kiểu này có gì vui. Bất quá nửa canh giờ sau, hắn đã cùng Ngôn Vọng cởi bỏ áo ngoài, xắn cao quần, xuống suối mò tôm bắt cá. 
Suối này dòng chảy khá chậm, tôm cá qua lại không ngừng, thi thoảng còn có thể nhìn thấy mấy con cua sông nhả bọt khí bò khắp các khe đá. Nước sông mát lạnh thực thoải mái. 
Vị Hoàng đế này đây hiếm khi có dịp gần gũi với thiên nhiên. Vì thế toàn bộ quá trình Hoàng đế đều nghiêm mặt đứng ở giữa suối, thỉnh thoảng động động khuấy đảo bùn đất dưới chân, thỉnh thoảng lại quay sang xem Ngôn Vọng đang làm gì. 
Thái tử nhìn thấy hai người họ, cũng thở hổn hển hướng phía dòng sông chạy tới. Úy Nhất theo sau khẽ mím môi cười, không biết Thái tử từ khi nào đã có thể chạy nhanh như vậy. Lại thấy tiểu nhân nhi kia chạy chưa được mấy bước, đột nhiên vấp chân té ngã. 
Động tác vốn rất mượt mà, cũng chính là đang chạy lạch bạch lạch bạch, chẳng hiểu sao thoáng cái đã lăn quay ra đất. 
Hóa ra nguyên nhân là do bạch hồ ly a. 
Bạch hồ ly dùng chính thân mình chắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-nuoi-day-tre-cua-cong-chua-va-pho-ma/1660789/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.