Editor: Purple.
Mẹ?! Cô như thế nào từ một cô gái độc thân lại trở thành một người phụ nữ làm mẹ?
Dương Tịnh cảm thấy thế giới này quá huyền huyễn, đầu tiên cô là một cô gái ở thế kỷ 21, không ăn trộm không cướp giật, chưa từng làm qua chuyện trái với lương tâm, an ổn ở nhà ngủ, kết quả ngủ một giấc liền xuyên tới năm 1986, Dương Tịnh cô có thể cảm thấy mọi chuyện xảy ra bình thường sao? Trước mặt lại có hai đứa trẻ luôn kêu cô là mẹ.
Cuối cùng, cho cô xuyên qua thì thôi đi, lại còn xuyên thành người trùng tên trùng họ với mình, tốt xấu gì cũng phải cung cấp cho cô ít ký ức của Dương Tịnh thật chứ? Kết quả không có, tiểu thuyết trên mạng xuyên qua hay trọng sinh gì gì đó không phải đều kèm theo hệ thống, không gian hay dị năng gì đó sao, trợ giúp vai chính thích ứng với hoàn cảnh mới, còn cô xuyên qua không có cái gì hết.
Cô thật sự không muốn ở đây thêm 1 giây nào nữa.
Dương Tịnh ngồi trên ghế gỗ ở trong nhà, ánh mắt dại ra nói: " Bạn nhỏ, con đừng có gọi cô là mẹ, cô không phải là mẹ của con. "
" Mẹ ơi. " Con trai nhỏ kêu.
" Mẹ là mẹ của con mà. " Con trai nhỏ nói: " Mẹ ơi, con yêu mẹ. "
Dương Tịnh: "......"
" Mẹ ơi, con cũng yêu mẹ. " Con gái nhỏ đi theo nói.
Đây là do ai dạy vậy? Dương Tịnh buồn bực nâng cao giọng: " Cô không phải mẹ của hai đứa! "
Hai đứa nhỏ hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-nhung-nam-80/921572/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.