Mọi người trên bàn cơm càng nói càng rôm rả, trước khi Tần Thanh kịp phản ứng thì mọi thứ đã được quyết định.
Ngũ Tân rất có trách nhiệm, ngay ngày hôm sau đã gọi điện thoại cho Tần Thanh hẹn thời gian: “Chừng nào cậu tới? Tôi sẽ đi cùng cậu.”
Tần Thanh: “……. Chuyện này hay là thôi vậy.” Cô không có hứng thú đối với con ma trong nhà vệ sinh nam đâu.
Ngũ Tân chợt hiểu ra: “Cậu ngại phải không? Không sao đâu, trước đó tôi sẽ để biển báo đang dọn dẹp WC, hai chúng ta có thể vào trong xem.” Nói xong lại ngập ngừng, “Chỉ là mấy ‘thứ’ đó hình như nửa đêm mới gặp….. Cậu có dám đến vào buổi tối không?”
“Tôi không dám.”
Ngũ Tân bị thái độ thản nhiên quá trực tiếp của Tần Thanh làm cho hãi hùng, bội phục mà nói: “Cô bạn, cô cũng đặc biệt quá đấy. Nhưng nếu đã là nghiên cứu học vấn thì phải có tinh thần nghiên cứu, nếu cậu sợ, tôi có thể kêu thêm vài người nữa đi cùng cậu.”
Tần Thanh rất muốn nói mình tìm hiểu mấy chuyện này là vì vô tình có mắt âm dương, ôm tinh thần “so với sợ hãi vì vô tri kém hiểu biết không bằng cứ tìm hiểu, sau khi hiểu rồi nói không chừng sẽ hết sợ” mới đâm đầu vào cái hố này, trong đó cũng có tác dụng của lời cổ vũ “sức mạnh trong tay, thoải mái mà dùng” của giáo sư Đại.
Nhưng thật lòng mà nói, nếu cô không tìm hiểu cũng sẽ không trở ngại cuộc sống bình thường; lại thật lòng nói thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-ngay-mua-he-mat-lanh/3112593/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.