Editor: Anh Thơ
Sau này nói chuyện với Cảnh Đế thì Tịch Nguyệt chú ý rất nhiều, nếu như Cảnh Đế muốn sinh tiếp một đứa bé thì nàng sẽ bảo dưỡng thân thể thật tốt.
Nói thật thì thực ra nàng không muốn sinh sớm như vậy, mấy đứa bé bây giờ còn nhỏ, hiện tại chỉ mới biết đi, đúng là thời điểm bướng bỉnh cần người chăm sóc nhất. Đương nhiên trong cung có rất nhiều người nhưng mà sao có thể giống nhau chứ, chính mẫu thân của chúng chăm sóc thì sẽ có cảm giác khác.
Giống như khi nàng còn nhỏ vậy, mẫu thân mất, cho dù tổ mẫu đối xử với nàng tốt hơn nữa thì cũng không thể thay thế mẫu thân.
"Cẩm Tâm, mọi người đến hết rồi chứ?"
"Dạ, cơ bản đều đã đến rồi."
Tịch Nguyệt không biết Hoàng Hậu trước kia là nữ tử như thế nào, nàng chỉ làm theo cách làm của Thái Hậu.
Mọi người đến gần hết rồi nàng mới ra ngoài, dù sao, nàng cũng không có tâm tư nói chuyện phiếm với người khác.
Nếu như thực sự là nói chuyện phiếm thì không tồi, nhưng mà khi nói chuyện với bọn họ luôn mang theo thăm dò và tính kế, đúng là khiến cho người ta cảm thấy vô cùng không thú vị.
Trang điểm thỏa đáng xong, Tịch Nguyệt ra ngoài tiền thính.
"Nô tỳ tham kiến Hoàng hậu nương nương...."
Mọi người đều nhún người thỉnh an.
Tịch Nguyệt cho mọi người đứng dậy.
"Hôm nay các muội muội đến thật sớm." Trong số những người ở đây thì tuổi của Tịch Nguyệt quả thực không lớn nhưng vì nàng là Hoàng Hậu nên đương nhiên sẽ xưng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760277/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.