Editor: Anh Thơ
Chung quy là Thái Hậu nương nương cũng không chống đỡ được nữa, đã qua đời rồi.
Hậu cung bao trùm không khí bi ai.
Tịch Nguyệt là Hoàng Hậu, rất nhiều chuyện cho dù nàng có thương tâm thì vẫn phải mạnh mẽ xốc tinh thần để chăm lo.
Cảnh Đế và Lục Vương gia lúc này đều vô cùng yếu đuối.
Ngoại trừ lần đó bị bệnh đậu mùa, Tịch Nguyệt chưa bao giờ thấy hắn như vậy, giống như là mất hồn vậy. Nghĩ lại cũng đúng, mẫu tử hai người sống nương tựa lẫn nhau, hiện tại Thái Hậu mất, sao Cảnh Đế có thể không đau lòng chứ.
Tình thân đáng quý, nàng đã sớm thấy được điều đó.
Lúc trước, nếu không phải Thẩm gia bị giết thì sao nàng lại tự sát chứ.
Tịch Nguyệt tuy đau lòng nhưng vẫn kiên cường nhưng trái lại, trong cung này lại có nhiều nữ nhân không kiên cường.
Điển hình là Lý Yên Nhiên kia đều đã khóc thật nhiều.
Sao Tịch Nguyệt lại không hiểu nàng ta đang làm bộ làm tịch chứ, nhưng mà cho dù là như vậy thì sao, lúc này nàng không có tâm tư đi xử lý những chuyện này.
Khiến cho nàng càng lo lắng không phải là Hoàng Thượng, cũng không phải Lục Vương gia.
Ngược lại, người khiến cho nàng lo lắng chính là Nghiêm Vũ.
Trong lòng Nghiêm Vũ, Thái Hậu ngoại trừ là Hoàng tổ mẫu thì còn đảm nhiệm vai trò mẫu thân, từ nhỏ chăm sóc, che chở cậu bé lớn lên.
Về sau Nghiêm Gia mới đến bên cạnh Thái Hậu, không bao lâu đã chuyển đến chỗ của nàng, tuy cũng đau lòng nhưng lại không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760272/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.