"Nguyệt Nhi, bánh ngọt của nàng là học với ai?"
Cảnh đế đột nhiên xuất hiện một câu hỏi, Tịch Nguyệt nhìn hắn.
Ngay sau đó có chút ngây ngô: "Dĩ nhiên là Xảo Ninh."
Nàng cũng không thích Cảnh đế chú ý Xảo Ninh quá nhiều, nhưng lúc này hắn hỏi như thế, nàng không trả lời, mới là kỳ quái.
"Xảo Ninh?"
Cảnh đế có điều suy tư, chính là lơ đãng hỏi: "Lại nói, ngược lại Xảo Ninh này chỉ vào cung sớm nửa năm so với nàng."
Tịch Nguyệt không ngờ cả chuyện này mà Cảnh đế cũng biết.
Thật ra thì nàng không rõ lắm, kể từ khi Cảnh đế lưu tâm đối với nàng, người Khánh An cung đã bị nghiên cứu nghiêm ngặt qua một lần. Cầu cũng chỉ là an lòng.
"Hình như là sau khi nàng ta đến trong cung nàng mới lên làm nữ đầu bếp."
Vốn chỉ là một nha đầu bình thường.
Tịch Nguyệt càng ngày càng khẩn trương, có điều lại cố tự giữ bình tĩnh, cười: "Đúng vậy. Người khác chưa chắc thích tay nghề của nàng ấy, chính là ngài nếm thử tay nghề của nàng ấy cũng ghét bỏ quá ngọt rồi sao!"
Cảnh đế cười.
"Nguyệt Nhi chỉ không biết, hôm nay, nàng có một tí phản ứng nào cũng không gạt được ta."
Tịch Nguyệt kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn.
"Nàng đang khẩn trương."
"Thần thiếp không có." Tịch Nguyệt phản xạ có điều kiện phản bác, lại thấy ánh mắt Cảnh đế thâm thúy.
Cảnh đế xoa nhẹ xuống tóc của nàng, sau đó kéo tay của nàng nhẹ nói: "Tay sẽ hơi run. Tiểu cô nương thích nói láo."
Tịch Nguyệt cắn môi, biết mới vừa rồi mình thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760265/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.