Kể từ khi Tịch Nguyệt từ chối Chu Vũ Ngưng thì thấy nàng ấy thường đi thăm Thái hậu, Thái hậu không thích Chu Vũ Ngưng, mỗi lần đều không được gặp mặt nhưng cho dù như thế vẫn là gió mặc gió, mưa mặc mưa như cũ.
Lúc này Tịch Nguyệt lại hiểu, Chu Vũ Ngưng này là quyết tâm muốn như thế, chỗ nàng đi không thông, nàng ấy chính là nghĩ đến Thái hậu. Thật ra thì nói thực, nàng ấy đi tìm Thái hậu, quả thật khá hơn một chút.
Tịch Nguyệt có một loại cảm giác, đó chính là Thái hậu và Cảnh đế đã biết quá khứ của Chu Vũ Ngưng và Lục vương gia, nếu không, làm sao lại như thế.
Nhưng nếu biết, cũng không làm bất kỳ xử lý gì, rất nhiều lúc thì Tịch Nguyệt xem không hiểu bọn họ.
Có lẽ vốn chính là vị trí khác nhau, ý nghĩ cũng đều khác biệt đi.
"Hoàng thượng giá lâm ——"
Tuy Tịch Nguyệt có suy nghĩ, có điều vẫn bèn vội vàng đứng lên, Cảnh đế vẫn là bộ dáng hăng hái như vậy.
"Thần thiếp gặp qua hoàng thượng."
"Ừ. Nguyệt Nhi đứng lên."
Mấy ngày nay bởi vì hết sức bận rộn, Tịch Nguyệt đã gầy đi rất nhiều. Cảnh đế có chút không nỡ, vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nói thầm: "Không phải là nàng rất thích tay nghề của Xảo Ninh sao, hôm nay lại gầy."
Tịch Nguyệt cười khoác cánh tay hắn, sẳng giọng: "Chẳng lẽ, thần thiếp thích thì nhất định phải ăn thành một người mập mạp sao. Nào có đạo lý như vậy. Hoàng thượng chớ giễu cợt thiếp."
Thấy dung nhan nàng xinh đẹp như vậy, Cảnh đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760252/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.