Từ khi Tịch Nguyệt bắt đầu sinh đến thuận lợi sinh ra, Cảnh đế vẫn luôn lo lắng chờ đợi, bản thân hắn cũng không biết bao lâu nhưng thời gian lâu như vậy, hắn vẫn cứ không nghe thấy Tiểu Nguyệt Nhi yếu ớt của hắn hô to tan nát cõi lòng.
Còn nhớ vào lúc Đức Phi sinh chính là kêu đến cuồng loạn.
Lai Hỉ vẫn luôn đứng ở cửa nhìn xung quanh, bên kia âm thanh nhỏ đương nhiên là bên này không nghe thấy.
Không quan tâm các nương nương này muốn cái gì, hoàng thượng lại lo lắng ngóng trông Thuần Chiêu Nghi có thể sinh suông sẻ thuận lợi.
Xa xa thấy Hạnh nhi cô nương bên cạnh Thuần Chiêu Nghi ôm em bé ra ngoài, Lai Hỉ vội vàng báo tin vui: “Hoàng thượng, sinh rồi sinh rồi, nương nương đã thuận lợi sinh rồi.”
Lại Hỉ vừa nhìn, phía sau lại đi theo hai ma ma, ba cái tã lót nho nhỏ.
Lai Hỉ nói chuyện đã có chút nói lắp: “Này, Chiêu Nghi nương nương sinh chính là,.. là ba bào thai.”
Cảnh đế nghe xong lời ấy liền đứng lên, lại nghe nói là ba bào thai, lại ngớ ra ở chỗ đó.
Bộ dáng không thể tin được.
Vào thời gian hắn đờ ra, Hạnh nhi đã hợp tác với hai ma ma ôm ba tiểu chủ nhân vào cửa.
Ba người đều nói lời may mắn, vào lúc này Cảnh đế mới biết, Tịch Nguyệt sinh một Tiểu công chúa, hai tiểu Hoàng tử. Tuy rằng đây xem như là đủ tháng, thế nhưng rốt cuộc là ba bào thai, ba đứa nhóc đều là nho nhỏ.
“Thật nhỏ.”
Cảnh đế nhìn ba tiểu bất điểm này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760210/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.