Tịch Nguyệt thấy hoàng thượng, ngẩn ra, lập tức vội vàng rảo bước đến gần, khẽ cúi: "Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng."
Trong lòng ngược lại hơi buồn bực, tại sao hoàng thượng lại xuất hiện ở đây vào giờ này? Trái lại kỳ lạ.
Thấy vẻ mặt nàng biến đổi thất thường trong chớp nhoáng, ánh mắt Cảnh đế lại thầm u ám, từ góc độ của hắn vừa vặn có thể nhìn mái tóc của nàng, cô gái nhỏ này, có phải cũng không biểu hiện như trong ngày thường hay không đây?
Làm như phát hiện ra chuyện gì thú vị, Cảnh đế đưa tay nâng cằm nàng lên, cứ quan sát nàng như vậy.
Nàng ửng đỏ vành mắt, nước mắt kia nén trong hốc mắt, nhìn làm cho người ta kích động một lúc.
"Trừng mắt to nhìn chằm chằm trẫm như vậy? Chẳng lẽ là muốn quyến rũ trẫm?"
Cảnh đế đỡ nàng dậy, cũng không chú ý cấp bậc lễ nghĩa tiện thể ôm lên eo nàng, ngày trước đây thì tuyệt đối không thể xảy ra chuyện này. Tịch Nguyệt vội vàng xốc lại tinh thần.
"Hoàng thượng là trời của thần thiếp, cũng là phu quân của thần thiếp, thiếp không quyến rũ người, còn muốn quyến rũ ai?"
Sau khi Cảnh đế nghe xong cười to, dặn dò Lai Hỉ bên cạnh: "Tối nay dùng bữa tối ở Thính Vũ Các."
Sau đó dựa vào bên tai nàng, âm thanh hơi thấp thổi hơi: "Nếu Nguyệt nhi muốn quyến rũ trẫm, vậy trẫm có thể nào phụ một phen suy nghĩ của mỹ nhân?"
Ôm lấy Tịch Nguyệt trở lại Thính Vũ Các, mọi người thấy chủ tử ra cửa tiễn người, trở về lại là dẫn theo hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760150/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.