Sau khi chia tay với Chu Vũ Ngưng, Tịch Nguyệt vẫn là bộ dáng như vậy, thoạt nhìn chính là một cô nương nhỏ không rành việc đời.
Lôi kéo áo choàng lớn bên ngoài, nàng bước trở về Thính Vũ Các.
"Đúng lúc chủ tử đã nán lại bên ngoài lâu như vậy." Giọng nói Hạnh Nhi có chút oán giận.
Tất nhiên Tịch Nguyệt biết, Hạnh Nhi là thật lòng nghĩ cho thân thể của nàng.
"Không có chuyện gì. Thật lâu không có ra cửa, hóng mát một chút cũng tốt. Đúng rồi, ngươi đi kêu Xảo Ninh đến cho ta. Xem nàng làm món điểm tâm ngọt gì ăn ngon." Bộ dáng nàng như chú mèo con ham ăn.
"Vâng" Hạnh Nhi mang nét cười đi xuống.
Trong chốc lát chỉ thấy Xảo Ninh bưng một chén canh ngân nhĩ (nấm tuyết) táo đỏ trong suốt vào cửa.
Canh này óng ánh trong suốt, Tịch Nguyệt cầm muỗng canh lên nếm thử một miếng, gật đầu: "Quả thật không tệ."
Xảo Ninh mỉm cười nói: "Người ngoài đều nói ngân nhĩ và tổ yến chỉ cách nhau một đường. Lại nói, nếu như thật thì làm tốt lắm, ngân nhĩ cũng không thua tổ yến."
Tịch Nguyệt gật đầu: "Quả thật vị không tệ, khó được táo đỏ này cũng có thể vào miệng, vốn ta không thích táo đỏ chín, nhưng ngược lại ngươi đây làm có mùi vị khác."
Hai người nói chuyện với nhau như vậy, Cẩm Tâm dọn dẹp tới cửa, nhìn một cái, gật đầu.
Tịch Nguyệt thấy thế chậm rãi mở miệng: "Giúp ta liên lạc cữu cữu, điều tra chuyện Chu Vũ Ngưng ở biên cương mấy năm trước. Nhớ kỹ cẩn thận. Thà rằng lấy được kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760138/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.