Có lẽ là bởi vì Chu Vũ Ngưng luống cuống, Thái Hậu phất phất tay: "Được rồi, lui xuống hết đi. Ai gia muốn nói chuyện thật tốt với Lục Vương Gia."
"Vâng" Mọi người cùng lên tiếng.
Đứng dậy khẽ cúi, nối đuôi nhau ra.
Ra cửa này tự nhiên là có xem trọng, Đức Phi dẫn đầu phi tần địa vị cao đi lên bên cạnh, vốn là Lệ Tần cùng phần vị với Tịch Nguyệt, cũng đều có phong hào. Hai người coi như là cùng nhau ra ngoài, lúc này Lục Vương Gia lại liếc mắt một cái.
Tịch Nguyệt nhìn như cũng không khác thường gì, nhưng mà trong lòng lại không ngừng bồn chồn, nghĩ là không riêng gì nàng, những người khác đều nói thầm trong lòng, cô gái trong hậu cung này nào có người không thông minh như vậy.
Hai mắt Lục Vương Gia này chắc là đã để trong lòng rất nhiều người âm thầm tính toán, mà phản ứng của Lệ Tần cũng thật là hơi kỳ lạ.
Lệ Tần, Lục Vương Gia, Thẩm gia bọn họ, thật ra thì cũng là có thể nối thành một đường, mà ánh mắt mới vừa rồi kia, cho dù Lệ Tần luống cuống, nhưng trước sau Tịch Nguyệt lại cảm thấy đó lại là nhìn nàng.
Lúc trước Thẩm gia gặp nạn, coi như là Lệ Tần và Lục Vương Gia cũng ra sức, vậy cũng là một việc liên quan, giữa suy nghĩ bách chuyển thiên hồi (xoay chuyển hết lần này tới lần khác),Tịch Nguyệt đã ra cửa.
Bái biệt (chào) mấy vị phi tần, Tịch Nguyệt dẫn Hạnh nhi rời đi.
Cho dù rời đi, Tịch Nguyệt vẫn dùng khóe mắt liếc đến một chỗ không bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-hau-cung/760127/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.