Đến năm mười tám tuổi, Tiểu Ngư Phu bắt đầu một mình ra biển. Đại thúc nhà hàng xóm được con trai đưa về thị trấn ở, liền đem thuyền cũ nhà mình bán giá thấp cho Tiểu Ngư Phu. Kỳ thật vốn là đưa chứ không phải bán, dù sao đại thúc thiện tâm, nhưng Tiểu Ngư Phu khăng khăng muốn ký xuống giấy nợ, đại thúc cũng đành thở dài tiếp nhận.
Tiểu Ngư Phu chậm rãi đi đến chỗ xa hơn, hắn vẫn còn sợ hãi đối với biển cả, nhưng lại không mãnh liệt giống như trước kia, cũng dần đánh mất đi sự hứng thú đối với thế giới bên ngoài. Sinh hoạt bình đạm không có gì mới, ngày qua ngày nối tiếp trôi đi, hắn không có gì truy cầu.
Gần đây nhất không hiểu vì sao, rời bến thu hoạch tương đối khá, những con cá giống như bị che mắt liều mắt chui vào trong lưới. Tiểu Ngư Phu cũng hiếm có mà tươi cười, mệt mỏi nhiều ngày, quyết định nghỉ ngơi một chút. Hắn ngày thường hoạt động rất ít, phần lớn thời điểm nhàn rỗi đều buồn chán trong nhà đọc sách. Đó là thói quen học được từ mẹ, cũng phải nhờ đến sự giúp đỡ của cha mang các loại sách báo từ bên ngoài về.
Bất quá, hôm nay hắn tâm huyết dâng trào, từ sáng sớm đã lấy ra cần câu mà cha để lại trong nhà, nghiêm túc chà lau loại trừ tro bụi, nhấc theo cái thùng nhỏ đến bên cạnh bờ thả câu. Thời tiết rất tốt, gió êm sóng lặng, Tiểu Ngư Phu đầu đội lệch mũ rơm ngồi trên đá ngầm vừa câu vừa chợp mắt. Đôi khi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-duong-ngu/1720816/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.