"Đắc Lộc, Đắc Lộc, tiểu tử ngươi nhìn cái gì đó, nhanh lấy cái gương cho gia, gia phải soi gương." Đắc Lộc tìm một vòng cũng không tìm được cái gương: "Gia, không có gương, nếu không nô tài bưng chậu nước bên kia qua cho người soi đỡ nhé."
"Vậy còn con mẹ nó chờ cái gì nữa, nhanh lên một chút, vợ ta sắp tới rồi."
Đến lúc này rồi, Đắc Lộc thật không biết gia còn bày đặt soi cái gì nữa, nhưng nghe giọng nói lúc này của gia, thật không dám chống lại, vội vàng bưng chậu đồng trong góc đi tới.
Diệp Trì nhìn vào nửa chậu nước bên trong, lại càng hoảng sợ, chỉ vào khuôn mặt trắng xanh bên trong nói: " Tiểu gia sao lại thành cái loại đức hạnh này rồi hả, lỡ vợ ta nhìn thấy giật mình thì sao đây, rồi lại chướng mắt gia nữa, lúc đó gia biết tìm ai mà khóc đây!"
Đắc Lộc trợn tròn mắt, trong lòng tự nhủ gia làm sao lại trúng tà ma nữa vậy, nha đầu kia căn bản cũng không có nhìn trúng gia mà, nhưng cũng phải giả vờ khuyên nhỉ: "Gia ơi, người đại tiện cả một ngày, may mà thân thể này của người cường tráng, nếu đổi lại người khác, lúc này chắc đã chuẩn bị hậu sự rồi, vả lại, không phải gia đang dùng khổ nhục kế ư, dáng vẻ càng thảm càng có lợi, cô nương kia nhìn thấy người như vậy, khẳng định càng thêm xấu hổ, không chừng còn đau lòng nữa đó."
Diệp Trì cân nhắc, đúng vậy a, hôm nay mình đang dùng khổ nhục kế mà, phải thảm một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cuop-nang-dau/2176322/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.