Trans: Toffee
Cốc Tắc Minh lại bị mổ tỉnh.
Hắn mở mắt ra, cảm giác cả người đau nhức.
Cốc Tắc Minh dùng ánh mắt nói với Linh Cáp mở ra thư ra cho hắn xem.
Linh cáp không hiểu ánh mắt, vẫn mổ.
Cốc Tắc Minh: "... Tự mở thư ra đi."
Linh cáp không hiểu tiếng người, vẫn tiếp tục mổ.
Cốc Tắc Minh: "..."
Thôi, lần thứ một ngàn lẻ ba hy vọng Linh cáp có thần trí lại thất bại.
Hắn gian nan ngồi dậy.
Sư tỷ vẫn ngắn gọn như cũ: "Ma Tôn thích chè hạt sen không thích canh táo... là những cái quái gì? Đệ hỏi ai mấy cái tin tức nhàm chán thế này?"
Cốc Tắc Minh ngẩn người. Không phải sư tỷ bảo hắn hỏi thăm tin tức của Ma Tôn à?
Vì thế hắn trả lời: "Ma Tôn mà. Sao vậy?"
Linh cáp từ cửa sổ lật phật bay ra ngoài, đi về phía ánh sao lấp lánh.
... Ánh sao? Vực Vô tận có thể thấy được sao à?
Cốc Tắc Minh đang mê mang, một thanh kiếm vụt vào từ cửa sổ, rên rỉ vô cùng đáng thương.
"Thiên Kiếp?" Cốc Tắc Minh lên tiếng, Ma Kiếm vui vẻ đáp lại.
Có người đẩy cửa đi vào: "Tỉnh?"
Cốc Tắc Minh quay qua, là đạo tu lần trước giúp Ma Tôn thử độc.
"Ừm" Cốc Tắc Minh không biết phải nói gì.
"Ngươi mất quá nhiều máu, dẫn ra bản tính thị huyết của Ma kiếm, thiếu chút nữa đã bị phản phệ." Đạo tu ngồi xuống ghế cạnh mép giường, "Ta phạt nó đi giúp ta xắt thảo dược."
Cốc Tắc Minh: "... Vì sao nó thương tổn ta, phạt nó lại là ngươi?"
"Tiểu vô tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/221653/chuong-16.html