Trans: Toffee
"Cái gì?!"
"Đây... Đây là nước từ Kính Hoa Thuỷ Nguyệt? Chúng ta thành công?"
"Chư vị nín thở ngưng thần! Nước này sẽ mê hoặc nhân tâm!"
"Sư huynh cứu mạng!"
Những âm thanh lộn xộn bị bao phủ trong dòng nước.
Đứng nơi ngọn nguồn dòng lũ nhưng Cốc Tắc Minh lại không bị ảnh hưởng gì. Hắn ngơ ngẩn nhìn bọt sóng sôi trào mãnh liệt xung quanh, một lúc lâu sau mới từ từ hiểu rõ tình hình.
Ma kiếm dẫn ra oán khí của những tu sĩ đã chết trong hồ nước, công kích tất cả người trong phạm vi nước hồ bao trùm, muốn bọn họ chôn cùng những vong linh xấu số.
... A, Ma Tôn cũng bị lũ cuốn đi rồi.
Cốc Tắc Minh đang định đi tìm, một giọng nữ thê lương vang lên cách đó không xa.
"Đừng bỏ ta! Đừng bỏ ta mà!"
Một giọng thiếu nữ thảm thiết kêu, hai mắt nàng tan rã, hãm sâu trong mộng yểm.
Ma kiếm vốn đang cuồng nộ, nghe tiếng kêu bất an lẫn tuyệt vọng như vậy dần yên lặng lại, tựa như bị cảm xúc bi thảm này bình ổn phẫn nộ.
Cốc Tắc Minh do dự, bơi về phía thiếu nữ.
... Có thể cứu, hay là cứ cứu đi.
Hắn nửa kéo thiếu nữ kia, ấn huyệt Hợp Cốc của nàng, nhẹ giọng gọi: "Ngưng thần tĩnh khí, ngưng thần tĩnh khí."
Thấy hơi thở thiếu nữ dần vững, hắn liền ôm nàng ra khỏi mặt nước, vớt thiếu nữ lên trên bờ hồ.
Lên trên bờ còn có thể cảm giác rõ ràng hơn, trong nước còn không ít linh khí lẫn lộn.
... Đây không phải vực Vô tận nơi ma tu tụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/221651/chuong-14.html