Trên núi Thần Toán Các nhân số ít ỏi. Phần lớn tu sĩ an tĩnh ở trong viện mình tu luyện, chỉ có người của các nghiệp vụ trong Kinh vụ Các (*) qua lại mới tạo ra chút nhân khí.
(*) vụ quản lý kinh doanh, buôn bán.
Sư tỷ Cốc Tắc Minh dẫn Tinh Biến đi qua đủ các sân viện lớn lớn nhỏ nhỏ, đi vào Kinh vụ Các, từ cửa sau đi vào một khu rừng trúc.
Lòng vòng trong rừng trúc một lúc, tầm nhìn bỗng trống trải.
“Kính chào Hồ trưởng lão.” Sư tỷ nhỏ giọng, “Phiền ngài mở kết giới một lúc.”
Một con hồ ly đỏ như lửa ôm đuôi ngủ trên thảng y (*),say bất tỉnh nhân sự.
(*) là cái ghế gỗ dài dài để nằm xem TV ấy :v
“Ta trở về từ vực Vô tận, tiện đường đi một chuyến tới Kính Hoa Thuỷ Nguyệt.” Sư tỷ dâng một cái hồ lô lên.
“Chỉ có ngươi chu đáo!” Hồ ly vèo một cái từ trên thảng vọt tới, hai móng vuốt nắm chặt hồ lô.
Nó mở hồ lô ra ngửi ngửi, nấc cục một cái thỏa mãn: “A… Cái hương vị khiến người ta thương nhớ.”
Tinh Biến cụp mi.
Đọc Full Tại truyentop.net
Trong nháy mắt, y cảm giác được một tia ma khí lộ ra trên người hồ ly này.
“Đi thôi đi thôi.” Hồ ly quơ đuôi, mở kết giới.
Tinh Biến đi theo sư tỷ Cốc Tắc Minh vào kết giới.
Trong nháy mắt, tiếng người huyên náo.
“Đám tu sĩ này đánh nhau cũng chẳng thèm ngó trước sau! Lũ quét lớn như vậy lại có một nhóm dân chạy nạn, khẩn cấp điều mấy thớt phi mã từ nơi khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/1110641/chuong-42.html