Trans: Toffee
Lúc Tinh Biến tới đón Cốc Tắc Minh, Cốc Tắc Minh đang ôm Ma kiếm ngồi phát ngốc.
"Hôm qua ta bảo Biệt Phong nói gì với ngươi?" Giọng điệu Tinh Biến có chút nén giận.
"... sớm nghỉ ngơi." Cốc Tắc Minh lẩm bẩm.
Hắn cảm giác không ổn, kịp thời hoàn hồn, bổ sung: "Ta ngủ rất sớm... Nhưng thức dậy cũng khá sớm."
Tinh Biến: "......"
Y thấy Cốc Tắc Minh bộ dạng không tập trung, cảm thấy không vui, lười tiếp tục truy cứu.
Cốc Tắc Minh cũng không đợi Tinh Biến nói thêm, lẳng lặng biến thành bồ câu, chui vào túi áo Tinh Biến.
Ma kiếm cũng bay qua, lơ lửng bên cạnh Tinh Biến.
Tinh Biến: "..."
Cũng tự giác đấy.
...
Cực Bắc là một mảng băng thiên tuyết địa. Bầu trời trắng xoá, trên mặt đất cũng trắng xoá, không trung mây trắng lớp lớp, che đậy tất cả.
Tinh Biến dừng trên tuyết, đổ bồ câu trong túi ra.
Bồ câu lúc sắp sửa nhào vào tuyết nỗ lực bay lên, sau đó biến thành người.
Cốc Tắc Minh run run rẩy rẩy móc từ túi trữ vật ra một tấm áo khoác nhung ấm áp, trùm trên người, thở phào một hơi mới ôm lấy Ma kiếm đang ở bên cạnh kêu vang đầy ủy khuất.
Tinh Biến nhéo cổ áo khoác: "... Huyết miên hoa*?"
(*) miên hoa: cây bông vải
"À..." Cốc Tắc Minh nói, "Thị nữ ở Cực Lạc Cung đưa ta, bảo nơi này lạnh... Có chỗ nào không đúng à?"
... Nhân duyên nhóc con này cũng không tồi.
Tinh Biến không trả lời Cốc Tắc Minh, giấu thân hình đi: "Ngươi đi về hướng bắc. Giả bộ một người tới."
Cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/1110628/chuong-29.html