“Quá thảm.” Biệt Thiên bên cạnh tấm tắc, “Quá thảm.”
“……” Cốc Tắc Minh đau đến nước mắt lưng tròng, nhéo chặt chăn.
Chăn trong Cực Lạc Cung trơn không nắm nổi, cực kỳ khó nhéo.
Tinh Biến ngồi trên ghế cạnh giường, thong thả thoa thuốc cho Cốc Tắc Minh.
Y thoa thuốc mà còn muốn thoa đều, tới tới lui lui ấn trên miệng vết thương.
“Tôn thượng……” Biệt Thiên vừa định cảm thán vài câu, liền thấy Ma Tôn hờ hững liếc hắn ta một cái.
Phản ứng cầu sinh khiến cho hắn ta kịp thời nhận ra: “Ta đi tìm Thương Thương thí nghiệm phương thuốc mỹ dung mới nha.”
Cốc Tắc Minh: “……”
Đọc Full Tại truyentop.net
Biệt Thiên nhìn qua không đáng sợ lắm đi rồi, một mình đối mặt Ma Tôn khiến hắn áp lực rất lớn.
Tinh Biến rất hưởng thụ bộ dáng nơm nớp lo sợ của Cốc Tắc Minh, xuống tay càng thêm ác liệt.
“Ô.” Cốc Tắc Minh rốt cuộc không nhịn nổi, theo bản năng đè lại tay Tinh Biến.
Hắn vội vàng rút tay về. Trong tay toàn là mồ hôi.
Xong rồi xong rồi.
Hắn nghĩ.
Tinh Biến dừng một chút, nhưng lại không có phản ứng gì.
Y giương mắt nhìn Cốc Tắc Minh, thưởng thức biểu tình kinh hoảng thất thố của Cốc Tắc Minh một lát, mới cong môi cười: “Xem ra ngươi rất muốn ta thoa thuốc cho ngươi lâu thêm một chút? “
“……” Cốc Tắc Minh cam chịu nói, “Ta có Ma kiếm…Ma kiếm rất dữ…”
Bồ câu nóng nảy cũng sẽ mổ người……
“Ồ?” Tinh Biến nói, “Ngươi bị đám tu sĩ kia giày vò thành bộ dạng thê thảm này, ta cũng chưa thấy ngươi dùng Ma kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-su-cua-bo-cau-tinh/1110621/chuong-22.html