Về đến nhà thì trời cũng chập tối, cơn mưa đã có dấu hiệu nhỏ dần.
"Thưa ba mẹ con mới về!"
Ngọc Nghi mở toang cửa chạy vào nhà, giày dép thì vứt lung tung trước cửa khiến bà Chi nhìn cô chỉ bằng nửa con mắt: "Con gái gì mà kỳ cục vậy nè trời! Nghi, lăn lại đây xếp giày đàng hoàng cho mẹ!"
"Dạ~" Ngọc Nghi bĩu môi quay ngược trở ra.
"Lần sau mà còn ẩu tả như thế thì coi chừng mẹ đó biết chưa!?"
"Dạ biết ạ~"
Ông Duy khoanh tay dựa tường nhìn hai mẹ con. Thật là, con gái vừa về là cái nhà này náo loạn hết cả lên.
Nhà họ Lâm chỉ có độc nhất một công chúa nhỏ là Lâm Ngọc Nghi, bởi được nuông chiều từ bé mà tính tình cô nàng rất bướng bỉnh ngang tàng, nắng mưa thất thường không ai bằng. Tuy sau này lớn thêm một chút thì đã có được tí đức hạnh, nhưng nhìn chung cũng chẳng khác hồi nhỏ là bao.
Cái tên Ngọc Nghi là do ông nội trước lúc lâm chung đặt cho, với mong muốn cháu mình mang một vẻ đẹp sáng trong như ngọc, có thể tỏa sáng và không bị bất cứ điều gì cản bước.
Và, quả không phụ lòng ông nội, Ngọc Nghi rất tỏa sáng, sáng đến mức chói mắt người nhìn.
Ba mẹ của Ngọc Nghi đều là công chức Nhà nước, suốt ngày suy nghĩ trăm phương ngàn kế phục vụ đất nước và nhân dân, nhưng lại chẳng tài nào quản tốt được cô con gái nhà mình.
Sau khi quậy phá một trận, cả nhà bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-mat-troi/2961880/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.