Ngọc Nghi vội vã đến hiện trường. Vừa chạy tới phía sau sân vận động, cô đã nghe thấy tiếng chửi mắng khó nghe phát ra cách đó không xa. Ngọc Nghi sốt ruột không thôi, cô vội tăng tốc và rẽ vào một góc khuất. Tại đây, cô bắt gặp Hoài Chiêu đang vô cùng chật vật, cô ấy được một cô gái khác đỡ dậy từ mặt đất.
Ở phía đối diện, Ngọc Nghi trợn trừng mắt nhìn chằm chằm vào một tên con trai cao lớn, khuôn mặt hung hăng giờ đây đã bầm dập như vừa bị đánh, sau lưng còn có hai gã khác, chắc là bạn của hắn.
Ngọc Nghi hít vào một hơi thật sâu. Phải bình tĩnh, cô đến đây là để giải quyết vấn đề chứ không phải quậy tanh bành chỗ này.
Nghĩ vậy, cô trực tiếp xen vào giữa hai bên đương sự: "Này, này, này! Mấy người sao lại đánh bạn tôi vậy hả!? Có còn là con trai không đấy!?"
Tên đứng đầu lau lau khóe miệng hơi rướm máu, khàn giọng quát: "Hả? Mày là đứa nào mà dám chõ mũi vào chuyện của bọn tao!?"
"Tôi là người của ban Kỷ luật!"
"Nè, cậu làm gì ở đ-"
"Trật tự chút đi Hoài Chiêu, mình đang thi hành công vụ đấy." Ngọc Nghi hiếm khi có gan mà cắt ngang lời của Hoài Chiêu.
Nói đoạn, cô khẽ đưa mắt kiểm tra Hoài Chiêu từ trên xuống dưới.
Tốt quá, không có bị thương. Nhưng cái tên đáng ghét trước mặt này cũng cần được dạy dỗ lại, vậy mới bù đắp được cho mấy vết bẩn vốn không nên xuất hiện trên người nàng thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-mat-troi/2961867/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.