Buổi tối khi về đếnnhà, Lâm Linh vẫn mãi suy nghĩ về chuyện ban sáng, có thật là nàng nghenhầm không, cùng lắm chỉ giống như một nam sinh thần tiên bình thường,sao có thể làm ra chuyện nhàm chán như vậy chứ?
“Lâm Linh, nãygiờ mẹ hỏi con, việc học ở trường mới sao rồi?” Lão mụ vỗ nhẹ một chútbả vai của nàng, nàng mới giật mình hồi phục lại tinh thần.
“Ân, vẫn tốt.” Nàng gật gật đầu, quết mạnh một khối tương cà lớn.
“Vạn Hiệp Học viện là một trong những trường gia giáo bậc nhất, con nắm chặt việc học tập, đuổi theo tiến độ các học sinh khác, tương lai cũng cóthể thi đậu được trường đại học tốt, thi đậu thật lớn mới có thể học……”
“Lão mụ, ba ba công tác rồi sao? Lần này cần đi mấy ngày?” Không biết tạisao, mỗi lần nghe lão mụ lải nhải, nàng cảm giác như đầu biến thành haicái đại, kịp thời nói sang chuyện khác là một trong những kỹ năng cầnthiết lúc này của nàng.
“Ba ba con chờ nói xong chuyện làm ăn lần này sẽ trở lại,” Lâm mụ vừa nói, một bên hướng bát của nàng thả một ítcà rốt,“Ăn nhiều chút cà rốt.”
Lâm Linh nhíu nhíu mày, dùng chiếc đũa đánh đánh mấy miếng cà rốt một cách chán ghét,“Lão ba suốt ngày ởbên ngoài chạy nghiệp vụ, cũng thật sự bận quá.”
“Ba ba của concũng là vì cái nhà này, nếu không, thì sao có thể trả được tiền học phícao ngất ngưởng của học viện, tuy nhiên chuyện đó con không cần quản,chỉ cần để ý đến việc học tập tốt là được rồi, biết không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302128/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.