Lại một ngày mới bắt đầu.
Nắng sớm chiếu qua cửa sổ rọi vào phòng ăn làm tất cả đồ vật cũng phủ lên một tầng màu vàng ấm áp, thông thấu mà không chói mắt. Giữa phòng đặt một cái bàn gỗ dài có phủ khăn trắng, bốn chân chống đỡ là bốn trụ đá hoa cương màu trắng, lúc này cũng như tỏa ra một vầng sáng màu vàng nhạt.
Lúc ăn điểm tâm, Lâm Linh vô ý nhìn thấy hai cái mắt gấu mèo trên mặt Arthur, quả nhiên hắn thật sự mất ngủ.
“Arthur, sao hôm nay sắc mặt kém vậy?” Khải lo lắng hỏi một câu.
“Không có gì.” Arthur ánh mắt xẹt nhanh qua Lâm Linh, bưng chén dĩa xung quanh tống hết đồ ăn vào miệng.
“Arthur, đó là thau rửa tay!” Khải còn chưa kịp can thì Arthur đã hớp hết nửa chậu.
Lâm Linh ngồi một bên nhịn cười đến muốn nội thương, xem ra trò đùa ngày hôm qua của nàng đã để lại một bóng ma trong đầu Arthur.
Mặc Lâm khẽ cười cười, thấp giọng nói,“Hiếm khi thấy được Arthur mơ hồ như thế.”
“Arthur, con không sao chớ?” Ái Khắc Luân Bá tước cũng có chút kinh ngạc.
“Không có gì.” Arthur giật giật khóe miệng, tâm lý càng thêm hoài nghi, chẳng lẽ vì linh hồn của mình thật sự đã bị giam lại nên mới hành động kỳ quặc như vậy?
Arthur đáng thương hoàn toàn không ý thức được nguyên nhân là do mình thiếu ngủ nên mới thành ra như vậy.
Mà Lâm Linh sau khi lau n lần bàn tay dính đầy dầu của mình thì quyết tâm dự định làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302116/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.