Lâm Linh giờ đã hiểu rõ một việc, nguyên lai trên TV vì nguyên nhân này mà sợ hãi đến hô to gọi nhỏ đều là gạt người, bởi vì, một người đã bị kinh hách đến cực độ hoàn toàn chẳng phát ra được tiếng nào.
Giống như nàng bây giờ vậy.
Sau đó, nàng chứng kiến một chuyện rất quỷ dị, cái tay kia có chút giật nhẹ.
Ngược lại cái động đậy này lại không làm cho nàng sợ, ít nhất chắc là không phải chỉ một tay, lại càng không phải là một cỗ thi thể, mà là……
Nàng hít thật sâu một hơi, cũng không biết lấy dũng khí từ chỗ nào, đứng dậy, nhấc ngọn nến trong tay hướng nơi đó chiếu tới.
Ngọn nến trong tay nàng thiếu chút nữa rớt xuống, chiếu lần lượt từng chỗ sát vách tường, cư nhiên thật sự che dấu một người!
Từ hướng này của nàng nhìn lại, có thể mơ hồ nhìn ra đó là một nam nhân, mái tóc dài màu đen như mun che hết mặt của hắn, không nhìn thấy rõ bộ dáng. Ngay lúc nàng đang sửng sốt, nam nhân kia đột nhiên mở hai mắt ra, duỗi tay vườn tới, không đợi nàng kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cạnh một tiếng, ngọn nến cũng rơi xuống đất, làm cho bốn phía nhất thời một mảnh đen nhánh. Ngay sau đó nàng cảm thấy cổ mình mát lạnh, một thanh chủy thủ đang đặt lên yết hầu của nàng.
“Muốn trách thì hãy trách ngươi xui xẻo.” Thanh âm của hắn trầm thấp mà yếu ớt, còn có chút đứt quãng,“Không giết ngươi, ngươi nhất định sẽ nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302110/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.