Dung nhan sáng lạng như ánh mặt trời, mang một hơi thở vương giả. Hắn làm cho nàng không thể nào dời tầm mắt khỏi hắn được, trống ngực càng lúc càng nhanh, có một cỗ buồn khổ nhẹ trong lòng……
Arthur, tôi…… thích cậu.
Sau khi thuận lợi rút ra được thiên mệnh chi kiếm, bọn Lâm Linh được mời về cung điện nghỉ ngơi. Trong cung long trọng mở lễ hội mừng quốc vương mới xuất hiện.
Lâm Linh đứng ở một góc cung điện nhìn quanh.
Kể từ hôm nay hoàng cung này đã thuộc về Arthur rồi.
Chờ sau khi hắn danh chính ngôn thuận trở thành quốc vương England. Vậy là cuộc sống ở lâu đài bá tước Ái Khắc Luân cũng kết thúc.
Ngọn đèn dầu lấp lóe trong cung điện náo nhiệt, các vị tiểu thư thục nữ vì muốn được quốc vương nhìn tới, đều ăn mặc trang điểm lộng lẫy, hoặc cao quý tao nhã, hoặc sáng mị nhiệt tình, hoặc thanh thuần động lòng người. Khách quý lượn lờ như mây, khiến người khác hoa cả mắt.
“Không ngoài dự đoán của ta.” Đặc Lý Ti không biết từ khi nào đã xuất hiện phía sau lưng nàng, “Người rút được kiếm chính là Arthur điện hạ.”
“Đó cũng là nguyên nhân anh bảo vệ chúng tôi trên đường đi?” Lâm Linh liếc mắt nhìn hắn,“Nhưng tôi lại cảm thấy hơi kỳ quái, nếu đã như vậy sao anh không đi theo bảo vệ Arthur? Bảo vệ tôi và một con mèo nhỏ thì được ích lợi
gì?”
Hắn khẽ cười cười:“Không phải ta vẫn luôn bảo vệ Arthur điện hạ sao?”
“A, chẳng lẽ anh……” Lâm Linh mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302073/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.