Sông Cách Lan Tây Bắc England– bắt đầu vào thời kỳ giá lạnh.
Sau một thời gian dài băng rừng lội suối, quân đội và kỵ sĩ của Arthur cũng đã củng cố bố cục, giơ cao cờ biểu tượng đội quân Arthur vuong, chiếc áo choàng của Arthur đang đứng đầu hàng không ngừng tung bay theo gió, vô cùng uy nghiêm.
Bầu trời xám xịt rơi vài đóa bông tuyết, từng hạt nhỏ li ti kết lại thành một tấm thảm trắng dài. Nhiệt độ xuống thấp đến nổi hơi thở cũng phả ra một làn khói trắng.
Lâm Linh đi sau Arthur hất hất mấy bông tuyết bay lên vai nàng.
Nàng đánh mắt về phía cuối chân trời, đường biên mờ ảo như muốn hòa cả mặt đất và bầu trời với nhau, màu xanh nhạt phía cuối trời như đang cố nhìn về phía này, như phần nào che giấu đi cảm xúc bất an lo sợ trong lòng nàng, rất nhanh sẽ tới sông Cách Lan, nơi đóng quân của người Sanxon rồi……
Chiến tranh sẽ nhanh chóng bắt đầu. Nàng duỗi tay a một cái, chiến tranh đã đành, lại còn chọn đánh nhau vào cái thời tiết quỷ quái này nữa chứ? Có khi còn chưa đánh đấm được gì thì nàng đã bị biến thành một cục đá rồi.
Mấy ngày nay đầu nàng có cảm giác hơi ong ong, cứ như là bị cảm lạnh rồi ý. Nhưng thôi thì nàng cũng ráng chịu đựng, nàng không muốn gây thêm phiền phức cho người khác nữa.
Lúc đến bên bờ sông Cách Lan, tuyết đã ngừng rơi.
Đội quân Arthur chống trại đốt lửa, những lớp tuyết dưới đất gặp nóng bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302043/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.