Mùa xuân năm sau nhanh chóng tới gần. Hơi thở ấm áp che đi cảm giác mịt mờ của tuyết, khiến cho mọi thứ dần trở về quỹ đạo vốn có của nó.
Gió xuân nhẹ nhàng thổi qua từng tấc đất của Camelot, những cánh hoa đầu xuân lãng mạn bay ở phía chân trời, nhẹ nhàng tan ra một mùi hương thoang thoảng, ánh nắng ấm áp chiếu lên tâm trạng mỗi người như vừa được hồi sinh. Bọn kỵ sĩ Camelot, đứng đầu là Arthur, lúc đầu xuân có giao thủ mấy lần với bọn người Saxon ở Balas ở bìa rừng Linton, nhưng kết quả đều toàn thắng trở về.
Trong vài trận gia đấu này, Lâm Linh phối hợp với A Hoa ngày càng ăn ý, biểu hiện càng ngày càng xuất sắc. Lượng tiêu diệt địch gia tăng, cấp bậc của nàng cũng từ đó mà tăng theo.
Cưỡi một con sư tử đi quần đấu quả nhiên không phải là phong cách bình thường, người Saxon ban tặng cho nàng một biệt hiệu khá cường điệu —
Cô gái sư tử.
Mặc dù trước khi ra trận Mặc Lâm có nói với nàng sau khi trở về thì gặp hắn để trao đổi chút chuyện quay về, nhưng từ sau trận đầu tiên, Mặc Lâm đã biến mất một cách kỳ lạ, chỉ là lưu lại một phong thư nói hắn muốn đi bàn chuyện riêng. Lâm Linh đang rất lo lắng cũng không dám trở về, huống hồ trận chiến cũng đã nhanh chóng bắt đầu, cho nên chỉ có thể tưởng niệm bạn bè ở thế giới thực, nhưng nàng vẫn quyết định ở lại chờ thêm chút thời gian nữa.
Tục ngữ nói, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302024/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.