Chớp mắt đã qua mộttháng kể từ lúc công chúa Guinevere đến Camelot. Cũng kể từ đó, Morganphu nhân ít khi nào tìm Lâm Linh nói chuyện phiếm. Mà Arthur trong những ngày này cũng khẩn trương bàn bạc kế hoạch đánh người La Mã cùng vớinhững kỵ sĩ. Mặc dù Lâm Linh là công tước, cũng có quyền lên tiếng trong những cuộc thảo luận này, nhưng nàng dù sao cũng chỉ là – học sinhtrung học, nghe nhiều thứ về chiến tranh như vây, đầu nàng đã sớm ngốcrồi.
Dựa theo lịch sử, trò chơi này cũng đã sắp kết thúc rồi. Chờ đến lúc Arthur đánh bại người La Mã, tìm được chén thánh, đến lúc đótrò chơi cũng sẽ kết thúc.
Nghĩ đến đây, tâm tình Lâm Linh tuộtthẳng xuống mức âm. Bất luận là nàng biểu hiện là mình kiên cường nhưthế nào, ở đây thế nào cũng không cần. Trong lòng khẽ dâng lên nỗi lo sợ và khiếp đảm, rồi cuối cùng nàng vẫn sẽ không thể thoát khỏi.
Xuân rồi cũng sẽ qua, người rồi cũng sẽ già, giấc mộng cũng sẽ đến lúc tỉnh lại.
Mọi thứ, đều có sự kết thúc của nó.
Đến khi trò chơi kết thúc, nàng nên đối mặt với mọi thứ như thế nào đây?Coi như mọi thứ chỉ là một giấc mơ thôi sao? Không, nàng không làm được. Nàng không quên được Arthur, không quên được Lancelot, không thể quênđược những người bạn nơi đây, không thể quên được mọi thứ ở đây.
Có lẽ, Mặc Lâm không chừng sẽ còn có cách gì đó? Trong lòng nàng đột nhiên dâng lên một tia hy vọng nhỏ nhoi, như một người du hành tìm được mộtốc đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302009/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.