Đêm đến, Lâm Linhdùng cơm ở đại sảnh mà trong lòng tràn ngập bất an, dọc đường đi cứ sợlà sẽ có người hỏi chuyện nàng. Nhưng ngoài dự đoán của nàng, Lần nàyKhải thật sự thủ khẩu như bình, một chữ cũng không tiết lộ ra ngoài.
“Tiểu Linh, mau tới đây, hai ngày này nàng đã làm cái gì vậy, ngay cả ngườiyêu nàng nhất cũng không thèm gặp, ta thật sự là thấy thương tâm chết đi được!” Hầu tước Gawain vừa thấy nàng liền nhiệt tình kéo nàng đến cạnhhắn.
“Người yêu ta nhất?” Lâm Linh liếc qua bàn cơm thấy không có công chúa, nhất thời tâm tình tăng lên theo cấp số lũy thừa.
“Trên thế giới này ngoại trừ Gawain ta, sẽ còn có người nào yêu nàng hơnsao?” Hắn nháy đôi mắt màu ngọc bích, bắn ra những tia phong tình hoa lệ về phía nàng, hoàn toàn quăng tên quốc vương bệ hạ mặt hiện giờ đangđen như than qua một bên.
“Lâm Linh, cô vẫn ổn chứ?” Lancelot ân cần hỏi, mà ánh mắt mấy kỵ sĩ khác cũng tỏ vẻ quan tâm.
“Không…… có gì…… Hắt xì!” Nàng vội vàng lấy tay bịt miệng, đang tính lấy khănlụa, đột nhiên nghe vút một tiếng, một chiếc khăn lụa bay tới đỉnh đầunàng.
Lâm Linh bắt lấy khối khăn, kinh ngạc phát hiện ra người vừa ném khối khăn lại chính là Đặc Lý Ti!
“Mau lau tay của cô đi!” Hắn nghiêng đầu, né nhìn mặt nàng như né mãng xà đại hồng thủy.
“Cám ơn anh, Tiểu Tư.” Nàng không khách khí lau tay, sau đó đùa dai đưa khăn tới trước mặt hắn, hắn hét thảm một tiếng đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-hoang-tuong-da/2302005/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.